SỰ LỰA CHỌN
Có hai người phụ nữ đã luống tuổi ngồi tâm sự với nhau về cuộc đời họ. Người phụ nữ thứ nhất lập gia đình sớm và phải nuôi một bầy con. Bà và chồng phải làm việc cật lực để có một mái nhà và lo cho gia đình. Họ sống cùng nhau trong một ngôi nhà ở vùng thung lũng dọc bờ sông. Hai vợ chồng chẳng ai đi đâu quá xa vùng thung lũng. Thời gian trôi qua, con cái họ khôn lớn và có những đứa con của riêng mình. Thế nhưng những năm tháng quá cơ cực vì mưu sinh đã hủy hoại dần sức khỏe của người chồng và qua đời.
Người phụ nữ thứ hai thì ngược lại, bà kết hôn với một người chức cao vọng trọng. Công việc buộc ông phải thường xuyên xa nhà. Bà thường tháp tùng chồng trong những chuyến công du, vì thế bà đã nhìn thấy rất nhiều vùng đất và con người ở nhiều tầng lớp khác nhau trong xã hội. Mặc dù trong nhà họ đầy ắp đồ vật quý hiếm mang về từ khắp nơi nhưng họ lại không có một mụn con nào. Chồng bà không muốn có con vì sợ chúng cản trở sự nghiệp và bà chấp nhận.
Khi hai người phụ nữ trò chuyện với nhau, họ đều có chung một thắc mắc. Tại sao mọi thứ lại không thể khác đi? Vấn đề là lẽ ra họ có thể sống một cuộc sống khác, nhưng họ đã không thể làm thế. Không thể tìm ra câu trả lời, thế là họ quyết định tìm đến một bà lão được nhiều người nể trọng bởi sự thông thái và lòng tốt của bà.
Bà lão đã chăm chú lắng nghe hai người phụ nữ kể về cuộc sống của họ và những điều có thể xảy ra. Bà lão không mấy ngạc nhiên khi câu chuyện của họ xoay quanh cuộc sống, về những ước mơ chưa thỏa nguyện. Sau khi họ kể xong, bà từ tốn bước đến một chiếc tủ và lấy ra hai chiếc khăn len độc một màu xám giống hệt nhau. Bà đưa cho mỗi người một chiếc. Sau đó bà đưa them cho họ kim khâu và những cuộn chỉ thêu đủ màu.
Mỗi người hãy tự trang trí chiếc khăn của mình đi. Khi nào xong thì mang chúng đến cho tôi, rồi chúng ta sẽ trò chuyện tiếp.
Cả hai người phụ nữ đều thoáng chút bối rối nhưng họ vẫn làm theo lời bà lão dặn. Nhiều ngày sau họ trở lại, cầm theo chiếc khăn. Mỗi người đã trang trí toàn bộ một chiếc chăn của mình và bà lão rất hài lòng.
“Chúng ta cùng xem qua nào” – Bà lão vừa nói vừa treo 2 chiếc khăn lên tường.
“Chà chà, đúng như tôi đã nghĩ. Qua chuyện tôi yêu cầu cả 2 trang trí cho chiếc chăn, hai người đã tự kể câu chuyện của đời mình” – Bà khúc khích
Trên chiếc chăn của người phụ nữ đầu tiên là một chuỗi cảnh tượng, những bức tranh minh họa sống động của cuộc đời bà. Đầu tiên có một người đàn ông và một người phụ nữ, rồi họ có những đứa con, những đứa con ấy khôn lớn và sinh ra những đứa con của riêng chúng. Một người đàn ông và một người phụ nữ đang thu hoạch mùa; một ngôi nhà bên dòng sông chảy qua một thung lũng yên bình dưới bầu trời cao rộng. Bà đã dùng gần như toàn bộ số chỉ màu được phát; màu xanh lá cây rực rỡ, màu xanh dương tươi sáng, màu đỏ nồng nàn, màu vàng sặc sỡ, màu tím oải hương dịu dàng và màu cam nhạt êm ái.
Người phụ nữ thứ hai cũng dùng các màu tương tự nhưng những hình ảnh phản ánh cuộc đời bà có phần khác biệt. Trên chiếc chăn của bà là hình ảnh những chuyến xe lửa xình xịch và những chiếc tàu dập dềnh sóng nước, những vùng sa mạc khô cằn, những rặng núi hùng vĩ, những thành phố nguy nga tráng lệ và những con người trong nhiều kiểu trang phục, nhiều loài động vật với những hình thù và kích cỡ khác nhau.
Hai người đã tìm đến để hỏi xem liệu cuộc sống của hai người có thể khác đi không và tôi tin là mỗi người đã tự trả lời cho câu hỏi của mình rồi. Sự thật là cuộc sống của cả hai đều có thể khác đi nếu trước đây hai người có sự lựa chọn khác; nếu các bạn rẽ trái thay vì rẽ phải, nếu các bạn nói “không” thay vì nói có. Nếu cuộc sống đã qua của các bạn thật sự không hạnh phúc thì các bạn sẽ kể câu chuyện đời mình theo cách mà bạn mong muốn. Nhưng các bạn đã kể lại đúng những gì đã diễn ra. Rõ ràng là các bạn có thể thay đổi câu chuyện của mình nhưng các bạn đã không làm thế. Từ giờ trở đi hãy nghĩ về những lựa chọn mà mình sẽ thực hiện trong tương lai.
Hai người phụ nữ mang hai chiếc chăn về và tìm một bức tường trong nhà để treo chúng lên. Mỗi sáng khi thức dậy, họ nhìn chiếc chăn của mình và đón chào ngày mới với một nụ cười mãn nguyện. Khi chiều xuống họ lại nhìn chiếc chăn của mình và thầm nguyện một lời tạ ơn.
Nguồn: internet